Có đi nhiều, ta mới biết thế giới rộng thế nào | The more we travel, the more we realize how wide the world is

Một ngày lang thang khắp hang cùng ngõ hẻm đất Sài Gòn, tôi nhìn thấy được nhiều thứ, quen được nhiều người, và bắt được nhiều cảm xúc mới.

Jump to English

Đó là cụ già khắc khổ chăm lo cho miếng ăn của đứa cháu nhỏ. Những nếp nhăn trên gương mặt già nua cứ hằn sâu thêm khi hai ông cháu đi ngang khu vui chơi trẻ em. Đứa trẻ vô tư ngoáy đầu vào trong, nhìn ngắm thèm thuồng những món đồ chơi điện tử mới lạ, những đứa trẻ khác hồn nhiên vô tư đang say sưa với bóng rổ, gắp thú, đua xe… Cụ già nắm chặt bàn tay bé nhỏ ấy, cố gắng đưa cháu đi thật nhanh ra khỏi tầm nhìn khu trò chơi… với những nếp nhăn hằn sâu hơn trên gương mặt đăm chiêu.

Nguồn ảnh: Internet

Đó là hai anh chị chủ quán nước vui tính tiếp khách rất nhiệt tình. Anh chị chia sẻ album cưới với những hình ảnh thiệt đẹp, và còn ngỏ ý cho mình trưng bày mấy con thú móc len tại quán, phần làm sinh động thêm cho không gian quán, phần mình cũng có thể “khoe” mấy đứa “con cưng” và biết đâu sẽ được mấy vị khách đến quán ủng hộ.

Lại thêm cái cảm giác vui lạ khi lang thang giữa phố, nhìn vào những cửa hàng điện thoại, đâu đâu cũng có hình ảnh OPPO – mối tình đầu thanh xuân mà mình đã gắn bó gần thập kỷ. Nhắc lại đôi vợ chồng chủ quán nước, anh chủ cũng đang có ý định sắm một chiếc OPPO R1. Được đà tôi lấy ngay chiếc R1 đang dùng ra khoe và giới thiệu luôn.

Mải mê trò chuyện cùng anh chị, tôi quên luôn thời giờ. Lang thang trên con đường quen thuộc, rồi bỗng rẽ sang một hướng mới. Tôi đi lạc đến một nơi quen mà lạ. Từng bước từng bước đi trên con đường, xung quanh nào là hàng quán trà sữa, cà phê, quán lẩu, nhà hàng… trong khi lục lọi lại túi tiền, còn có… 12k. Xe buýt hết, tiền không đủ ăn, xe ôm càng không thể đi. Tôi tiếp tục bước, nhìn ngắm dòng xe qua lại, rồi ghé mắt vào cô DJ trong quán cà phê Mây đang lắc lư theo tiếng nhạc trông thật hấp dẫn. Dừng lại một phút rồi đi tiếp, càng đi càng nhìn thấy con đường ở các ngã tư sao quen quá, hóa ra mình đang đi lòng vòng. Lạc mất rồi! Cứ đi đi mãi mà chẳng biết tới đâu. Bình thường có người chở lang thang khắp xóm có thèm để ý đường xá đâu, tới lúc tự mình bước đi rồi mới phát hiện mù đường quá thể! Đói. Mệt. Đau. Hoang mang. Có giọt nước mắt chực rơi khỏi mi.

Sài Gòn Quận 10, 10.4.2014

Nếu không rơi vào tình cảnh ấy, và không có một người nào đó quát vào tin nhắn rằng “giờ đứng yên đó, tui chạy lên rước về =.=” và “kiếm quán nước ngồi dùm tui cái, tui rước rồi xử đẹp”, chắc bạn sẽ không hiểu được cảm xúc của tôi lúc đó. Ngồi chờ bên trạm xe buýt, nhìn dòng người qua lại, tôi thẩn thờ chờ ai đó tới. Cái cảm giác khi có ai đó lặn lội hơn 30km tới rước bạn về trong đêm nó lạ lắm. Cảm ơn bạn, và cả ly rau má mát lạnh.

Nguồn ảnh: Internet

One day wandering around the streets of Saigon, I saw many things, met many people, and caught many new emotions.

Image: Internet

It was an austere old man who took care of his little grandchild. The wrinkles on the old face continued to deepen as the two of them passed the children’s play area. The child carelessly pokes his head inside, looking lustfully at the attractive electronic toys, the other innocent and carefree children are reveling in basketball, picking up toys, racing cars, etc. The old man clutched that little hand, trying to get him out of sight of the playground as quickly as possible with deeper wrinkles on his pensive face.

Those are the new married couple who are the owners of the coffee shop, who are very cheerful and enthusiastically receive guests. They shared the wedding album with beautiful pictures, and even offered to let me display some crocheted animals at the shop, which would liven up the space, and I could also “show off” my “babies” and maybe will be supported by the guests who come to the shop.

Another strange feeling when I wandering in the middle of the street, looking at phone stores, everywhere there is an image of OPPO – the first love of my youth that I have been with for nearly a decade. Recalling the couple that owns the coffee shop, the owner is also planning to buy an OPPO R1. After gaining momentum, I immediately took the R1 I was using to show it off and introduce it.

Image: Internet

I was so absorbed in talking to them that I forgot the time. Wandering on a familiar road, then suddenly turning in a new direction. I got lost in a familiar yet strange place. Step by step walking on the road, surrounded by milk tea shops, coffee shops, hot pot shops, restaurants… while rummaging through my wallet, there were also… 12.000 VND.

Buses run out of time, money is not enough to eat, motorbike taxis cannot go. I continued to walk, watching the traffic passing by, then looked at the DJ in the Cloud cafe who was swaying to the music, looking very attractive. Stopped for a minute and then continued, the more I walked, the more I saw the road at the intersections so familiar, it turned out that I was going around.

Lost! Just go and go without knowing where to go. Normally, I don’t pay attention to the road because I don’t have to drive, only when I walk by myself do I realize how blind I am! Hungry. Tired. Painful. The bewilderment. There were tears about to fall from my eyes.

HCMC, District 10, 10.4.2014

If you don’t fall into that situation, and no one yells at the message that “now stand still, I’ll run up to pick it up =.=” and “find a restaurant to sit down for me, I’ll pick it up and treat it nice”, you probably won’t understand my feelings at that time. Waiting at the bus stop, watching the flow of people pass by, I absentmindedly waited for someone to come. The feeling when someone walks more than 30km to pick you up at night is very strange. Thank you, and also a glass of cool gotu kola.

Leave a Reply

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Twitter picture

You are commenting using your Twitter account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s

%d bloggers like this: